23.5.11

Ngày m­ưa và The Coffee Club

Hôm nay đã cuối thu đầu đông, mưa rơi lất phất trên đường lạnh giá. Tuy vậy nhưng cũng chỉ chừng 13-14 độ, vẫn còn tung tăng áo thun ngắn tay và áo khoác mỏng, chứ như tuần trước thở ra khói thì có mà chết cóng. 

Dự định hôm nay giờ break time sẽ xuống 1 quán cà phê khá đông khách trên Chapel Street (định dịch là đường Nhà Thờ) là Dukes, nằm kế trường để uống cà phê và chụp vài bức ảnh để đăng blog. Dự định là thế nhưng sau đó Jeremy nổi hứng dẫn cả lớp đi uống coffee (tất nhiên là tự trả), 1 là để thưởng thức coffee, hai là quan sát service để viết báo cáo cuối kỳ. Vì lần trước đã đi Dukes rồi nên lần này để so sánh, đến 1 quán cà phê vắng hơn để xem xét, thế là quyết định đi "The Coffee Club" cũng ở Chapel street, cách trường chừng 5 phút đi bộ. 

Vậy là lục đục kéo nhau đi uống cà phê trong ngày giá lạnh đầu đông. Đây là quán The Coffee Club:


*Chú thích chút: Chapel street ở đây thì như đường Nguyễn Trãi ở Sài Gòn, đông đúc, tấp nập, là 1 trong những thiên đường shopping và ăn uống, có khá nhiều quán cà phê, quán ăn nhỏ, quán take away, bar, pub, nhà hàng trên con đường này, nhưng cũng như Nguyễn Trãi, giá thuê mặt bằng cao ngất ngưỡng nên đương nhiên giá thành của những món hàng ở đây cũng là loại  "thượng vàng".
Địa chỉ chính xác là: Tenancy A, 250-254 Chapel St, PRAHRAN Victoria 3182

Lúc đầu, mình cứ tưởng chỉ là 1 quá cà phê thường, sau tra mới biết nó là 1 retailer khá lớn, riêng ở Úc có đến 230 địa điểm, vài cái ở NZ và Thái (hoảng!)

Sáng nay chưa ăn sáng nên cũng ham hố kêu thêm đồ ăn ngoài ly Latte quen thuộc. Món mình đang ăn là Muesli với Greek yoghurt (ya-ua chua), mật ong và dâu.

  
Muesli xuất sứ từ Thụy Sĩ, nếu dịch sang tiếng Việt thì có thể tạm dịch là ngũ cốc, cơ bản gồm yến mạch (rolled oats), 1 số loại hạt (seeds and nuts) hạt bí, quả hạnh, hồ đào, v.v, thêm vào nữa là các loại trái cây tươi hoặc khô, nhiều chỗ có thêm dừa khô. Món này thường được ăn với sữa hoặc yoghurt như món ăn sáng, snack giữa giờ, light meal. 

Cà phê mình thường uống là Latte with 2 sugars (nghĩa là 2 muỗng đường). Tùy nơi nhưng đa phần thì cà phê uống tại chỗ, khách tự cho đường, còn cà phê đem đi thì sẽ được người pha cà phê (barista hoặc coffee maker) cho vào sẵn. Cà phê Tây thì thường có các loại cơ bản: Latte, Capuchino (gọi tắt là Cap), short black, long black (các thể loại espresso nói chung). Ngoài ra thì tùy đặc điểm như cho sữa không béo, ít sữa, sữa đậu nành mà có các loại nho nhỏ khác. Không giống như cà phê VN dùng phin pha, ai pha cũng được, barista phải học đàng hoàng và có kinh nghiệm mới được ra đứng pha ở các tiệm. Ngoài ra 1 điều thú vị nữa là coffee art, được thực hiện nhiều nhất với Latte, đôi khi cả Capuchino nhưng ít hơn do có rắc bột choc lên mặt nên không thấy gì cả. Sự khác biệt giữ Latte và Cap là lượng sữa và Cap có Chocolate sauce. Mỗi barista có một phong cách pha riêng nhưng cà phê ngon thì đơn giản mùi vị thanh, đậm vừa phải, còn cà phê dở thì nhạt quá hoặc đậm quá, đôi khi rất khó uống. Mình rất thắc mắc là những barista ở các tiệm cà phê Tây ở VN đã làm thế nào mà mình không thể nào phân biệt được họ đang pha Latte hay Cap, mùi vị y như nhau (và không có coffee art!).

Một điều nữa là bên đây (nói chung là bên Tây), cà phê chủ yếu uống nóng chứ không như Sài Gòn uống cà phê với đá. Nhưng cũng không trách, Sài Gòn nóng nực, cà phê ngon lại cực kỳ đậm đà (hơn hẳn long black bên đây) nên không thể uống nóng được (chết mất), cà phê tây có  chocolate, có sữa nhiều, lại lọc qua nhiều lần nên mùi vị không đậm đặc như cà phê VN, bên đây sáng lại rất lạnh, dù đông hay hè nên cà phê nóng là lý tưởng nhất. 

Refahat, 1 người bạn Thổ Nhĩ Kỳ của mình ngồi đối diện mình, cô gọi 1 ly skinny Latte, mình vừa ăn sáng, vừa nhìn cô nhấm nháp ly cà phê mà khói nhè nhẹ bốc lên, làm mình có cái cảm giác gì đó thật ấm áp giữa  mùa đông lạnh giá. Nhưng mãi ăn nên không có chụp lại được tấm hình nào, chỉ có ly Latte của mình thôi:

Cà phê quán này to, giá $3.90, cũng không tệ, cà phê lại ngon. Mình tự nhủ nếu vào ngày nghỉ đông, có lẽ mình sẽ ra đây vừa ngồi viết bài, vừa nhấm nháp cà phê chắc cũng thú lắm. Thường làm ăn nhà hàng thì quan trọng đến turnover (dễ hiểu là số lượt khách trên sức chứa) nhưng The Coffee Club ở Chapel street hình như không đông lắm, lại có vẻ có chút tĩnh lặng nên ngồi lâu chắc không sao.

Bên ngoài mưa rơi lất phất, trong quán hôm nay lò sưởi mở không nhiều nhưng tách cà phê nóng ấm cùng tiếng nói chuyện rôm rả thật sự đã xua đi cái giá lạnh của cơn mưa mùa đông lạnh giá mù sương. Thật là 1 khởi đầu tốt cho tuần này. Mưa rơi phất phất, trời lạnh giá, cà phê nóng, nếu có thêm chút nhạc du dương (đang thèm nghe guitar thùng - Tây Ban cầm dã man) và 1 quyển sách hay nữa thì đúng là thiên đường cho nhưng tâm hồn bay bổng như mình. Chúc mọi người tuần mới nhiều may mắn, vui vẻ.

3 comments:

  1. Sở dĩ không có ngò gai rau om vì chỗ bee heo hút, mua hành ngò thôi cũng phải chạy xe 15-20' mới có siêu thị bán. Bee vừa qua tuổi 27 ;)

    anyway, chủ quán chụp nhiều ảnh đẹp và có hồn quá, chắc cũng rành về máy ánh. Có thể tư vấn giúp bee máy và lens không?

    ReplyDelete
  2. Oh, thế chị Bee đang ở đâu?

    He he cũng k dám nói là rành, nhưng tùy chị bee có thích loại lens rời không, vì sẽ mắc hơn máy thường, hơn nữa dạo này có nhiều loại máy du lịch cao cấp cho ra chất lượng ảnh cũng tốt k thua kém loại máy len rời cho người bắt đầu chụp :D

    ReplyDelete
  3. bee sang uk thăm người quen, tháng sau lại về vn nên nhà vẫn ghi là ở sài gòn chứ nhỉ? ^^

    ReplyDelete

.