20.5.11

Khởi đầu quán nhỏ ven đường có lá vàng rơi


Cách đây 3 năm, mình làm cái bánh đầu tiên, hoàn toàn không biết gì về làm bánh cả (dù nấu ăn - home cooking style khá ổn), cái bánh  làm ra dẹt như con khô, cũng không lấy được ra khỏi khuôn, nhìn cũng k hấp dẫn, chỉ có cái vị ngon ^^. Sau đó 2 năm (tức là năm rồi), mình bắt đầu học hành cái nghề bếp núc đang hoàng, cũng là cái bánh khi xưa, cũng là công thức khi xưa nhưng giờ bánh làm ra nhìn vừa đẹp vừa ngon, cả nhà ai cũng thích. Cái cảm giác nghe người ta khen món ăn của mình ngon, thấy người ta vừa ăn vừa khen, cảm thấy vừa vui vừa tự hào (chính xác là mở cờ trong bụng)
...
Rồi 1 ngày đẹp trời khác, Shannon (ở chỗ làm) đề nghị mình chụp hình món ăn cho quán để upload lên Facebook nhằm quảng cáo cho quán. Mình nhận lời làm được hơn 1 tháng, hình ra khá mượt và được mọi người khen. Cảm thấy thích thú gì đâu.
...
Ngày xưa còn blog 360, ngày nào cũng viết blog, viết nhiều quen tay. Sau đó 360 qua đời, mình cũng thử qua nhiều cái khác nhưng cũng không sống chung được bao lâu vì không còn hứng thú. Gần đây vừa học vừa làm, đọc nhiều nghiên cứu về ẩm thực cả bằng tiếng Anh lẫn tiếng Việt, thêm nữa sống 1 mình ở nước ngoài, đôi khi nhớ món ăn quê nhà, lại lên net lục tìm những công thức ngon. Tìm đọc mãi thì cảm thấy thích thú với blog của 2 người phụ nữ, một người ở Nhật Bản và 1 người ở Mỹ:
...
Cách đây 2 năm, lang thang Flickr cũ của mình, làm quen được 1 chị mà cả trang Flickr chỉ toàn hình đồ ăn, rất ngon. Sau đó 1 năm về trước, trò chuyện với chị qua Flickr và Facebook mới biết chị ở cùng thành phố với mình. Hai chị em chưa gặp nhau lần nào, chỉ chat với nhau qua Flickr và Facebook, đàm đạo về ăn uống, cuộc sống. Trên Flickr chị, người ta gọi đùa chị là "nữ hoàng ẩm thực":
...
Chị Chi cùng nhà có lần nói với mình: "Em làm blog up hình ảnh, công thức đồ ăn lên đi. Coi như làm portfolio để làm reference cho công việc sau này." Ngẫm nghĩ mãi, tham khảo vài đứa bạn, cuối cùng quyết định mở quán cà phê nhỏ này để chia sẻ 1 cuộc sống độc thân ở xứ người xoay quanh cái bếp, cuốn sách, ly cà phê, cái ấm trà và "vợ yêu" Canon 40D của mình. Mở quán nhỏ vốn cũng không mong nhiều khách, chủ yếu cho mình và ai đó có ghé ngang dọc đường được chút bình yên sau những giờ làm việc dài mù mịt trong khói bếp.

2 comments:

  1. heeeeeeee,lúc trước chị cũng bắt chước người ta,mở cái quán 360,nhưng công việc lu bu quá ko có thì giờ chăm sóc quán,nên bỏ lun đó em.

    ReplyDelete
  2. thế thì vào quán em làm công tác nhé, hoan nghênh "nữ hoàng"

    ReplyDelete

.