24.4.12

The Moat - mưa thu


Lúp xúp những chiếc ô
Ôi người trên phố
Gió từng cơn lạnh ngắc
Rắc rắc những hạt mưa thu
Buốt!


Hôm nay mưa thu lất phất bay cả ngày khiến thời tiết lạnh hẳn đi. Những cây phong vốn đang đổi màu và rũ lá trông càng xơ xác hơn trong cơn mưa mùa thu lạnh lẽo. Trạm tàu điện đông kịt người co mình trong chiếc áo ấm dày cộm, xoa 2 tay vào nhau tìm hơi ấm trong cái giá rét của cơn mưa sớm.

8 độ C

Trên phố lúp xúp những chiếc ô, nhiều nhất là màu đen, ngoài ra những đốm đỏ, xanh và cầu vồng lác đác tô điểm thêm cho dòng người xám xịt đang di chuyển. Ai cũng cố gắng bước thật nhanh cho đến nơi làm hoặc trường học. Nhịp độ hối hả gấp mấy lần thường ngày. Ở ngã tư đường, những người chờ đèn run lập cập lẩy bẩy, hơi thở của họ tỏa ra làn hơi nước (mà tôi cứ hay gọi là khói) trắng xóa cả khuôn mặt. Những cập tình nhân thì ôm dính lấy nhau, truyền hơi ấm cho nhau trong cơn gió buốt.

The Moat

Dự định đi The Moat đã lâu rồi, từ trước khi về Việt Nam cơ. Lúc ấy trong lớp có mời một vị khách đến thuyết trình, ông này là một người tổ chức event và làm decor cho nhà hàng rất có tiếng. Và một trong những tác phẩm của ông là quán cafe & bar The Moat: Basement, 176 Little Lonsdale St, Melbourne
(beneath the State Library of Victoria)



Quán này nằm dưới tầng hầm của thư viện bang Victoria, nằm ngay ở khu vực sầm uất nhất Melbourne, tôi đã đi ngang bao nhiêu lần rồi mà chưa bao giờ để ý tới. Có lẽ vì trên mặt đất chỉn có 1 cái hàng rào và tấm bảng đen ghi phấn trắng tên quán, dẫn vào triền dốc thoai thoải và những bậc tam cấp, vào bên dưới tầng hầm mới là cơ ngơi của quán, nên hầu như tránh khỏi những cặp mắt hối hả tìm kiếm một bữa ăn nhanh. 

Thông thường khoảnh sân trống thò ra trên mặt đất của quán có đặt vài chiếc bàn gỗ và ghế mây, dưới đất trải thảm cỏ nhân tạo, nhưng vì cơn mưa sáng nay nên tất cả đều phủ một lớp nước long lanh trong cái nắng hiếm hoi khi mây đen thưa thớt. Bước vào bên trong quán, không khí ấm hẳn lên do hệ thống ống sưởi. Màu sắc của quán chủ đạo là màu đỏ, gỗ và nâu nên không khí ấm áp hẳn lên, bỏ lại vẻ xù xì thô ráp trên mặt đá xám lạnh của thư viện bang bên ngoài. Chiếm phần lớp là quầy bar và bếp, còn lại là những chiếc bàn 2 người hoặc những dãy ghế sofa kê sát vào tường màu đỏ thẫm. Trên trần quầy bar là hình vẽ một tách cà phê nghi ngút khói trên nên trắng. Ánh sáng trong quán là ánh sáng vàng, tuy vậy rất sáng, có pha chút trắng, không phải là màu vàng lu lu của bóng dây tóc mà lại ấm áp như ánh nắng đang lấp ló sau lớp mây đen bên ngoài.


Vì quán đã có booking đầy nên tôi bị xô dạt về một chiếc bàn nhỏ trên hành lang, đối diện quầy bar. 2 cô tiếp viên cũng lăng xăng chạy đầu này đầu nọ, chỉ kịp cho mình order một ly Latte. Cà phê nóng hổi nghi ngút khói đựng trong ly thủy tinh thật là một sự cám dỗ tột bật trong một ngày mưa thu. Vừa nhâm nhi ly cà phê vừa đọc Bánh mì thơm và cà phê đắng của Ngô Thị Giáng Uyên một lát thì thấy đói nên dù đang trong thời kỳ thắt lưng buộc bụng để mua sách (!) cũng phải gọi món cừu hầm. 


Ẩm thực Úc không có đặc trưng lớn, đặc trưng lớn nhất là một chế độ ăn nhiều thịt và ít rau. Từ giữa thế kỷ trước, khi các dân tộc khắp nên trên thế giới đến Úc sinh sông do di cư lẫn tị nạn, ẩm thực Úc đã pha trộn những sắc thái khác nhau trên thế giới. Sắc thái ẩm thực ảnh hưởng lớn nhất tới Úc châu là từ Âu châu. Sau một thời gian lớn, những màu sắc ẩm thực khác bắt đầu hòa vào dòng chảy ẩm thực Úc châu với những thời điểm vượt trội, ví dụ như ẩm thực của người Hoa với món mì, ẩm thực Ấn với cà ri, Ý với pasta, Hy Lạp với soulavki, yoghurt, Nhật Bản với sushi, Việt Nam với chả giò và các món cuốn,... Ngọn gió ẩm thực mới nhất đang phủ trùm những quán ăn của Úc và nhất là Melbourne mang hương vị Trung Đông với các món cừu và gia vị hăng hắc. 

Món cừu hầm này mang hơi hướm Trung Đông pha nét châu Âu, được ăn kèm với món salad quinoa, yoghurt Hy Lạp đậm mùi mật ong, toit nướng và món bánh mì dẹt (thật ra có vẻ giống loại dùng làm mấy món wrap). Cái vị nóng hổi của cừu hầm, dai dai của bánh mì, giòn mát của salad và lạnh ngọt của yoghurt, cắn vào một miếng thật là muốn bay lên mây xanh. Vài miếng cừu kẹp bánh, lại nhâm nhí nguộm cà phê đắng nóng hổi, thật là mỹ vị cho một ngày mưa gió lạnh teo.


Giá của bữa ăn là $33.2. Thế nào cũng có nhiều người bảo "Sao mắc thế?" Nhưng một bữa ngon miệng đáng đồng tiền bát gạo, hơn nữa đây là giá bình thường của một quán cà phê ở Melbourne này rồi. Nếu rẻ hơn, chỉ có những tiệm Take away và các quán bình dân mà thôi. Mà chất lượng của những quán này thì phải gọi là trời ơi đất hỡi, tìm ra một quán ngon như mò kim đáy bể. Nhiều bạn sang đây du học và làm việc, nhìn thấy giá tiền của những bữa ăn kiểu này đều lắ đầu lè lưỡi và phán: "Thôi về ăn phở VN cho lành, rẻ mà ngon hơn." Tôi không hiểu cái ý niệm về rẻ mà ngon của các bạn thế nào nhưng với tôi: tiền nào thì của đó. Hơn nữa đang sống trên xứ người, chả lẽ cứ mãi chui rúc "đoàn kết" trong cộng đồng mãi? Đến nỗi khi về VN, nhiều bạn cũng không biết được miếng steak thế nào là ngon, thế nào là dở, mà đấy còn là nhiều người đã học qua khóa nấu ăn chuyên nghiệp đấy nhé. 

Tôi lại lang thang đến hiệu sách Dymock ưa thích nằm trên đường Collin. Hiệu Sách này tuy có hơi mắc hơn 1 vài hiệu sách nhỏ nhưng về độ đầy đủ thì có lẽ không thua nơi nào. Vì hôm qua mới mua hết $160 tiền sách nên tự dặn lòng không mua nữa, đợi tuần sau. Nhưng mà khó khăn làm sao giữa bao nhiều sách về nấu ăn và ẩm thực hay thế này, thế là lại mua cho một quyển rất hay và tiện: "Bread". Còn hay và tiện thế nào thì chờ hôm nào viết một bản đánh giá sách đã nhé. Bây giờ thì sau bữa cơm ngoài quán ngon lành là một bữa tối với nồi canh khoai mỡ đang sôi trên bếp. Thế thì được gọi là cân bằng tây và ta đấy :D


2 comments:

  1. This comment has been removed by the author.

    ReplyDelete
  2. Hấp dẫn quá, lần sau sẽ đi chỗ này, đi vào State Library mà không để ý chỗ này ^^ Thanks Alex ^^

    ReplyDelete

.